Nhật Ký Nguyễn Phượng

Khi đàn bà không còn vị trí đặc biệt trong lòng đàn ông thì hi sinh cũng bằng thừa

Khi đàn bà không còn vị trí quan trọng

Kết hôn xong, việc mà một người phụ nữ nào cũng nghĩ là chính thức bắt đầu cuộc sống mới. Khi yêu họ dè dặt bao nhiêu thì khi kết hôn, đàn bà lại mãnh liệt bấy nhiêu. Xem chồng là tất cả, là cả yêu thương, là cả bầu trời và cố gắng vun đắp nó, cố gắng giữ gìn để trở thành một mái nhà thực sự.

Đàn bà chăm đàn ông đến quên cả bản thân mình. Chỉ cần anh vui, chỉ cần anh muốn thì đều làm. Đến những thứ nhỏ như bữa cơm gia đình, đàn bà cũng ráng hết sức để làm chồng vui lòng. Cố gắng để trở thành một người phụ nữ đảm đang, một nàng dâu hiền thảo, một người mẹ hoàn hảo. Sự ráng sức ấy chỉ mong một điều nhỏ nhoi, được chồng yêu và yêu mãi mãi như thuở ban đầu.

Nhưng sự đời thường không như mong ước, đàn bà càng tất tả vì những điều ấy, đàn ông lại càng không biết coi trọng. Thử hỏi trên đời này, có mấy anh biết nhìn nhận vợ mình rất đặc biệt, rất đáng phải lưu tâm, gìn giữ. Hay họ chỉ nghĩ, có rồi sẽ mãi mãi là của mình. Tốn chi công sức nữa. Bởi vậy, những cuộc vui với bạn bè đến thâu đêm nhiều hơn số lần đưa vợ đi chơi. Họ mải miết vui, mải miết chạy với những điều họ yêu thích, đàn ông đâu biết rằng người đàn bà của họ đang héo mòn chờ đợi.

Vợ chồng, suy cho cùng cũng là người dưng chung nhà. Vì cần nhau mà đến, vì nhu cầu được yêu, được chăm sóc mà đến bên nhau. Nếu như cái sự mong mỏi ấy không được và còn khiến đàn bà đau khổ thì có đáng không? Đàn bà muôn đời dại, dại vì yêu, dại vì tình.

Tình của đàn ông hao mòn theo năm tháng mà đàn bà lấy chồng lại càng muốn được yêu, được trân trọng hơn bao giờ hết. Một người đàn bà có thể trước lúc kết hôn không yêu chồng nhưng sống với nhau, những điều người đàn ông ấy thể hiện cũng sẽ khiến nhịp tim đàn bà loạn nhịp. Nhưng người đàn ông khi yêu đối tốt, khi về thờ ơ thì đủ khiến cái tình trong trái tim đàn bà chết dần. Cả con đường dài họ sẽ cố khuyên nhủ bản thân một điều, hãy bớt yêu đi, hãy dập tắt nó đi để lỡ đâu một mai không như ý thì lòng cũng không quá đau thương.

Đến một lúc nào đó, tình trong đàn bà cũng cạn. Lúc cạn rồi, có thổi cho cháy cũng khó. Kết hôn là một cái kết đẹp cho những cuộc tình. Là một hành trang mới cho cả chồng, cả vợ thể hiện tình yêu của mình. Tình yêu sẽ đẹp nếu biết rằng, cái gì trên đời này là quan trọng. Vợ chồng sống chung, kẻ tiến, người lùi vì hạnh phúc gia đình là điều hiển nhiên. Tất cả đều vì một mái ấm gia đình. Nhưng cần phải biết trân trọng nhau trong từng khoảnh khắc. Phụ nữ lùi không phải vì họ dở mà vì họ muốn giữ cho mãi ấm luôn ấm thật sự. Để mái ấm là nơi để chồng để con quay về, là nơi che nắng, che mưa, che bão tố ngoài kia. Nhưng liệu rằng có bao nhiêu người đàn ông hiểu được điều đơn giản ấy. Hay chờ đến khi người đàn bà của mình tâm lạnh như băng thì mới nhìn lại.

“Có không biết giữ, mất đừng tiếc thương”
Không ai có thể chờ mãi một người đàn ông vô tâm. Bởi tâm của đàn bà cũng đã lạnh theo năm tháng đợi chờ.

Follow me
Chào bạn! Mình là Nguyễn Phượng, người viết những bài viết trên blog này. Mình thích làm đẹp và cảm nhận cuộc sống. Bởi vậy mình viết về những chủ đề này. Rất vui vì bạn ghé thăm blog và đọc các bài viết của mình. Nếu có ý kiến bạn để lại lời bình nhé!
Follow me

Về Nguyễn Phượng

Chào bạn! Mình là Nguyễn Phượng, người viết những bài viết trên blog này. Mình thích làm đẹp và cảm nhận cuộc sống. Bởi vậy mình viết về những chủ đề này. Rất vui vì bạn ghé thăm blog và đọc các bài viết của mình. Nếu có ý kiến bạn để lại lời bình nhé!
Xem tất cả các bài viết của Nguyễn Phượng →

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *