Sau tất cả, tôi tin răng vũ trụ luôn có một sự dẫn dắt ta đến một cái đích.
Ngày xưa khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi không hiểu sao mình nhìn bất cứ thứ gì cũng đặt những câu hỏi. Nhỏ như “bịch rác này sẽ đi đâu về đâu?” Đến to lớn hơn đều gây ra những cơn bão suy tư.
Một biện pháp canh tác được thực hiện cũng khiến tôi đắn đo suy nghĩ. Làm vậy đúng không? Làm vậy có ảnh hưởng gì đến môi trường.
Nếu như ngày ấy tìm thấy những tư tưởng như tư tưởng trong cuốn sách Cách Mạng Một Cọng Rơm chắc sẽ bớt suy tư hơn. Đôi khi hồi ấy còn nghĩ mình bị dở người à?
Sau này khi phải làm cái gì đó trái ngược với tự nhiên, tôi không thể chịu được một sự đấu tranh đối ngược trong bản thân nội tại của mình. Ngay cả khi người khác làm mà tôi nhìn thấy thì bản thân tôi cũng không an vui được.
Ngày quê tôi được giá, được mùa hồ tiêu là những ngày tôi thấy bản thân mình bất an nhất. Thật may hồ tiêu đã thất thế và đất đai quê tôi chưa bị đầu độc đến mức mất chức năng sản xuất. Con người ở đây may quá vẫn sống sót. Nhưng nếu ngày ấy mà hồ tiêu được giá kéo dài thêm vài năm nữa chắc sẽ để lại hậu họa nghiêm trọng.
Đôi khi, nếu không làm được cái gì có ích cho tự nhiên thì đừng phá hại là được. Hạn chế xả thêm ra môi trường những thứ không tiêu hủy được cũng là tốt lắm rồi. Tốt hơn nữa hãy trồng thêm cây xanh. Một thứ đồ gỗ bạn sở hữu cũng đổi bằng bao nhiêu mét khối gỗ? Thay thế bằng những thứ khác được không? Giản đơn hơn được không?
Thuận tự nhiên, nên là vậy.
Tôi đã chọn mình vô dụng, chỉ làm những gì mình thấy đúng, quyết tâm không để nội tâm xảy ra nội chiến. Và vì thế mình trồng cây theo kiểu tự nhiên nó thế. Đừng ai hỏi kỹ thuật hay bón gì, phun gì. Tôi chẳng biết gì cả đâu. Thề luôn 🤣
Ngắm vườn hoa của mình nè:
- Viết một bài quảng cáo ĐÚNG, ĐỦ, THUYẾT PHỤC - Tháng Ba 16, 2024
- 7 mẫu câu chuyện bán hàng không thể bỏ qua - Tháng Ba 15, 2024
- Làm sao để tìm được sản phẩm ngách top thị trường? - Tháng Hai 15, 2024