Nhật Ký Nguyễn Phượng

Sau ánh hào quang thì tất cả đều rất đỗi bình thường

Sau ánh hào quang

Bắt gặp hình ảnh nghệ sĩ Nhân Dân Trần Hiếu nằm trên giường bệnh dưới bàn tay chăm sóc của vợ lại thấy rất đỗi bình thường như bao người khác.

Nhìn hình ảnh của chú Chí Tài với những giọt nước mắt nhớ vợ lại thấy thương. Cả một năm sống trong cô quạnh cũng khiến cho tâm hồn con người trở nên tiều tụy.

Là con người, ai cũng cần một cuộc sống tình cảm đầy đủ. Hơn cả ngọc ngà châu báu, hơn cả giàu sang phú quý, hơn cả danh vọng, con người vẫn cần tình.

Bạn tôi bảo: Sợ đói. Tôi phản pháo liền. Đói đã có tay, chân và đầu óc để làm việc. Vậy sao đói được.

Nhưng một người thiếu tình yêu, như cái cây thiếu nước, héo dần, chết dần. Cái chết từ từ mà người ta không thấy được.

Sẽ không có tí động lực nào để sống. Người ta hoài nghi về sự tồn tại của mình trên cõi đời này. Thiếu tình, người ta chẳng thiết gì cả.

Cái gì giữ cho con người sống mãnh liệt. Đó là tình yêu. Tình yêu giữa người với người. Tình yêu giữa người với cuộc sống. Tình yêu giữa người với vạn vật. Tình yêu càng lớn, hạnh phúc càng dâng trào.

Vậy thì hà cớ gì ta cứ phải dè sẻn tình yêu giành cho nhau?

Tình già
Tình già
Follow me
Chào bạn! Mình là Nguyễn Phượng, người viết những bài viết trên blog này. Mình thích làm đẹp và cảm nhận cuộc sống. Bởi vậy mình viết về những chủ đề này. Rất vui vì bạn ghé thăm blog và đọc các bài viết của mình. Nếu có ý kiến bạn để lại lời bình nhé!
Follow me

Về Nguyễn Phượng

Chào bạn! Mình là Nguyễn Phượng, người viết những bài viết trên blog này. Mình thích làm đẹp và cảm nhận cuộc sống. Bởi vậy mình viết về những chủ đề này. Rất vui vì bạn ghé thăm blog và đọc các bài viết của mình. Nếu có ý kiến bạn để lại lời bình nhé!
Xem tất cả các bài viết của Nguyễn Phượng →

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *